anh re va em gai
Anh và em gái. Có hai anh em nhà kia mồ côi mẹ. Một hôm, anh dắt em gái đi thủ thỉ nói: – Từ ngày mẹ mất, anh em mình không có lúc nào sung sướng nữa. Mẹ ghẻ hàng ngày đánh đập, xin cái gì thì thượng cẳng chân, hạ cẳng tay đuổi đi. Ăn thì chỉ có mấy miếng bánh mì
[Phần 5] Em Gái Nuôi Thành Vợ - Anh Và Người Ấy - 10 phút nghe truyện ngủ ngon Mc Oanh Lê diễn đọc- Tổng hợp truyện ngắn MC Oanh Lê: https://bitly.com.vn/ng1
Cái đường làng mỗi khi trời mưa thì không thể nào mà yêu thương nổi nó. Đất cát lên tèm nhem, đôi dép tổ ong của anh thì nặng trình trịch do đất bám vào nặng quá. Thế mà anh vẫn cứ cười và kể chuyện cho nó nghe được. Anh nói với nó: - Năm sau anh lên cấp 3, anh sẽ
Xem phim Anh Rể Và Em Dâu Xinh Đẹp - 형부 내꺼 할래 (2022) | Full HD Vietsub + Thuyết minh - Vừng TV. Trang chủ » Phim Lẻ » Anh Rể Và Em Dâu Xinh Đẹp. Lọc phim. Hãy truy cập VUNGTV bằng tên miền mới của chúng tôi VUNGTV.US. Cám ơn các bạn đã ủng hộ VỪNG TV trong thời gian qua.
Cùng 1 mẹ sinh ra nhưng em gái nhan sắc khác "một trời một vực". Nhiều người cho rằng Dương Địch sở hữu nhan sắc như vậy do anh thừa hưởng từ bố mẹ. Nhưng sự thật gia đình của nam nghệ sĩ có vẻ ngoài nổi trội hơn anh. Bố của Dương Địch trông rất khôi ngô, mẹ
Site De Rencontre Pour Amoureux Des Animaux. Câu chuyện Anh và em gái Anh và em gái là câu chuyện cổ tích Grimm kể về hai anh em bị một mụ phù thủy hãm hại. Trải qua bao sóng gió, cuối cùng họ cũng có được cuộc sống hạnh phúc. Hai anh em 1. Hai anh em bỏ nhà ra đi Anh cầm tay em gái dắt đi và thủ thỉ – Từ ngày mẹ mất, anh em mình không có lúc nào được vui sướng. Ngày nào mẹ ghẻ cũng đánh đập, hễ cô đến gặp bà ta để cầu xin cái gì đó thì bà ta thượng cẳng chân hạ cẳng tay đuổi đi. Ăn thì chỉ có mấy miếng bánh mì đầu thừa đuôi thẹo đã khô cứng. Con chó con nằm dưới gầm bàn còn sướng hơn anh em mình, thỉnh thoảng còn được mẹ ghẻ vứt cho một miếng ngon. Mong trời thương hại mà phù hộ để mẹ chúng mình biết được tình cảnh này của anh em ta! Ta đi em ạ, anh em mình cùng nhau đi nơi khác thôi em ạ. Hai anh em đi suốt ngày, qua đồng cỏ, ruộng nương, qua những nơi đất đá gồ ghề. Khi trời đổ mưa, người em gái nói – Trời thương mà khóc cùng anh em mình! Chiều tối, hai anh em tới một cánh rừng rộng, cả hai đều mệt mỏi vì buồn chán, vì đói và vì đường xa nên chui ngay vào hốc cây mà ngủ thiếp đi. Sáng hôm sau, khi hai anh em bừng mắt dậy thì mặt trời đã lên cao, ánh nắng oi bức chiếu vào hốc cây. Lúc đó người anh nói – Em ạ, anh khát quá. Hễ gặp suối là anh đi uống ngay lập tức. Anh nghe thấy hình như có tiếng nước chảy róc rách đâu đây? Anh đứng dậy, dắt tay em đi tìm suối. Mẹ kế độc ác vốn là một mụ phù thủy. Mụ thấy hai đứa trẻ trốn đi liền bí mật rón rén lần theo chúng. Mụ phù phép tất cả các suối ở trong rừng. Hai anh em thấy một con suối, nước chảy như thác bạc xuống đá. Anh muốn xuống bờ suối uống nước, nhưng em gái nghe như có tiếng rì rào trong suối vọng lên. – Ai uống nước suối sẽ hóa ra cọp! Ai uống nước suối sẽ hóa ra cọp! Ngay lúc đó, em gái bảo anh – Anh ơi, em xin anh, anh đừng uống, kẻo anh lại biến thành thú dữ xé xác em mất. Mặc dù đã khát đến cháy cổ nhưng anh cũng không uống. Anh nói – Thôi, đợi đến suối sau vậy. Khi hai anh em tới suối thứ hai, người em gái nghe thấy tiếng vọng ra từ dòng nước – Ai uống nước suối sẽ hóa thành chó sói! Ai uống nước suối sẽ hóa thành chó sói! Ngay lúc đó, em gái bảo anh – Anh ơi, em xin anh đừng uống kẻo lại hóa thành chó sói ăn thịt em. Anh trai đành không uống và nói – Anh cố nhịn tới khi anh em mình thấy con suối khác. Lúc ấy em muốn nói gì thì nói, thế nào anh cũng phải uống cái đã, anh khát tới kiệt sức mất. Truyện Anh và em gái Rồi khi hai anh em tới bên bờ suối thứ ba, em gái nghe thấy giọng người nói trong nước chảy róc rách – Ai uống nước suối sẽ hóa thành con mang! Ai uống nước suối sẽ hóa thành con mang! Em gái bảo – Trời, anh ơi, em xin anh, anh đừng uống, kẻo lại hóa thành con mang bỏ em mà chạy. Nhưng thấy nước, người anh quỳ ngay gối, cúi xuống uống nước. Những giọt nước đầu tiên vừa mới qua môi thì anh trai đã biến thành con Mang nằm ngay bên bờ suối. Lúc đó người em khóc than thương hại người anh xấu số đã bị phù phép. Con Mang cũng khóc lóc, rên rỉ nằm bên cạnh. Mãi sau người em gái nói – Anh Mang thân yêu, anh cứ yên tâm, em sẽ không bao giờ rời anh một bước. Rồi em tháo nịt vàng ra buộc vào cổ Mang, lại đi nhổ cói tết thành một sợi dây mềm để dắt Mang đi, đi hoài, đi mãi vào tận trong rừng sâu. Người và vật đi mãi thì tới một căn nhà nhỏ. Nhìn vào thấy nhà bỏ không, em gái nghĩ bụng có thể ở lại đây được. Rồi em đi tìm rêu và lá vàng khô để làm một cái đệm mềm cho Mang. Sáng sáng, em gái đi tìm các loại củ, dâu dại và hạt dẻ. Em mang cỏ non về cho Mang, đút cho Mang ăn. Mang vui thích nhảy nhót quanh em. Buổi tối, khi đã mệt, em gái gối đầu vào lưng Mang ngủ một giấc ngon lành. Nếu như anh biến thành người được thì cuộc đời của hai anh em thật là sung sướng. Mang và em gái 2. Anh và em gái cùng cuộc đi săn của nhà vua Họ sống quạnh hiu như vậy trong rừng hoang một thời gian dài. Có lần nhà vua tổ chức một cuộc săn lớn trong rừng. Tiếng tù và, chó sủa và tiếng người đi săn hò hét cười đùa vang cả cánh rừng. Mang nghe thấy cũng muốn nhập cuộc quá đi mất. Mang bảo em gái – Trời, em hãy để cho anh nhập cuộc săn. Anh không tài nào nhịn được nữa. Mang van nài cho tới khi em gái bằng lòng mới thôi. Em nói với Mang – Nhưng thế nào chiều tối anh cũng phải về nhé. Em đóng cửa để phòng đám thợ săn hung bạo kia. Để nhận ra anh, anh nhớ gõ cửa và nói “Em gái của anh, mở cửa anh nào!”. Nếu anh không nói thế thì em không mở cửa đâu nhé! Rồi Mang ra ngoài, tung tăng nhảy trong bầu không khí mát lành. Vua và quần thần thấy con Mang đẹp, đuổi theo nhưng không kịp. Lúc tưởng là bắt được đến nơi thì bỗng nhiên Mang nhảy vọt qua bụi cây um tùm và biến mất. Khi trời đã tối, Mang về nhà, gõ cửa nói – Em gái của anh, mở cửa anh nào! Thế là cánh cửa mở toang, Mang nhảy vào nhà nằm nghỉ suốt đêm trên đệm mềm êm ấm. Câu chuyện Anh và em gái Sáng hôm sau, cuộc săn lại bắt đầu. Khi Mang lại nghe thấy tiếng tù và, tiếng hò la của đám thợ săn, lòng lại rộn rực. Mang nói – Em ơi, mở ngay cửa cho anh. Thế nào anh cũng phải ra mới được. Em gái mở cửa cho Mang ra và bảo – Nhưng khi trời tối là anh phải có mặt ở nhà đấy. Anh nhớ gõ cửa gọi như lời em dặn nhé! Vua và quần thần vừa thấy con Mang đeo vòng vàng là tất cả đuổi theo liền, nhưng Mang nhanh trí và chạy nhanh hơn họ. Cuộc vây bắt kéo dài cả ngày, đến tối thì những người đi săn vây được Mang. Một người bắn trúng chân Mang, Mang bị thương nhẹ, khập khiễng chạy không được nhanh lắm. Một người thợ săn lần theo Mang đến tận căn nhà nhỏ, nghe thấy Mang gọi – Em gái của anh, mở cửa anh vào! Người ấy thấy cửa mở ra, rồi đóng lại liền. Người thợ săn nhớ kỹ những điều tai nghe mắt thấy, rồi kể lại cho vua biết. Nghe xong, vua phán – Ngày mai lại đi săn nữa! Người thợ săn và Mang Em gái thấy Mang bị thương thì sợ lắm, lau sạch máu ở vết thương, lấy lá đắp lên và bảo – Mang thương, hãy đi nằm để cho vết thương chóng lành. Nhưng vết thương cũng nhẹ nên sớm hôm sau Mang không thấy đau gì cả. Thấy ở bên ngoài, cuộc săn lại nhộn nhịp cả cánh rừng, Mang bảo – Mang không nhịn được nữa đâu, Mang phải nhập cuộc. Không ai bắt nổi Mang đâu. Em gái khóc và bảo – Lần này thì họ giết chết anh mất, rồi em ở một mình trong căn nhà này trong rừng, em bị bỏ bơ vơ không ai biết đến. Em không để anh ra nữa. – Ở lại đây thì Mang cũng buồn mà chết. Mỗi khi nghe tiếng tù và là lòng Mang lại rộn lên thấy mình phải nhảy ngay ra. Lúc đó người em gái không còn cách nào khác là mở cửa mà lòng nặng lo âu. Mang nhanh nhẹn, vui vẻ chạy vào rừng. Thấy Mang, vua ra lệnh cho các người đi săn – Giờ phải đuổi săn cho bằng được con Mang ấy, đuổi cả ngày lẫn đêm luôn, nhưng không ai được bắn. Mặt trời vừa lặn thì vua bảo người thợ săn – Ngươi dẫn đường và chỉ cho ta căn nhà nhỏ trong rừng. Tới cửa căn nhà trong rừng, vua gõ và gọi – Em gái của anh, mở cửa anh vào! Truyện cổ tích Anh và em gái Cánh cửa từ từ mở, vua bước vào. Đứng trong nhà là một cô gái đẹp tuyệt trần, vua chưa từng thấy ai đẹp như vậy. Cô sợ quá, vì không thấy Mang của mình bước vào mà lại là một người đàn ông đội vương miện vàng trên đầu. Nhưng vua nhìn cô với dáng vui vẻ, dịu dàng, cầm tay cô và nói – Nàng có muốn theo ta về cung làm hoàng hậu không? Cô gái đáp – Thiếp xin vâng, nhưng phải cho Mang đi cùng, thiếp không bỏ Mang được. Vua nói – Mang sẽ ở bên nàng suốt đời và sống trong nhung lụa không thiếu thốn một thứ gì. Giữa lúc ấy thì Mang nhảy vào. Cô gái lấy dây buộc Mang, dắt Mang ra khỏi căn nhà trong rừng. Vua đón cô gái xinh đẹp lên ngựa của mình, đưa cô về cung, làm lễ cưới linh đình, trọng thể. Giờ thì cô là hoàng hậu, hai vợ chồng sống bên nhau thật hạnh phúc. Mang được chăm nom, săn sóc, nhảy nhót vui đùa trong vườn thượng uyển. Hoàng tử trong nôi 3. Ở hiền gặp lành, ở ác gặp dữ Mụ dì ghẻ độc ác đinh ninh rằng đứa con gái đã bị thú dữ trong rừng xé xác ăn thịt và con Mang – người anh trai – đã bị thợ săn bắn chết. Khi mụ được tin cả hai đều sống sung sướng và hạnh phúc thì cơn ghen tức trong lòng mụ lại nổi lên làm mụ mất ăn mất ngủ. Trong thâm tâm, mụ chỉ có ý nghĩ duy nhất là làm thế nào hãm hại hai anh em. Con gái cưng của mụ xấu như ma lem, trông mặt tối sầm như đêm tối, lại chột một mắt, nó vùng vằng đòi – Con phải là hoàng hậu cơ, vì số con là như vậy. Mụ phù thủy già an ủi con – Cứ yên trí! Hễ có dịp là ta ra tay ngay! Ngày tháng trôi qua, hoàng hậu sinh được một đứa con trai khôi ngô tuấn tú. Trong lúc vua đi săn vắng, mụ phù thủy già hóa phép biến thành một nữ tì vào phòng hoàng hậu và nói – Tâu lệnh bà, nước tắm đã sẵn sàng, mời bà đi tắm cho người nhẹ nhõm, tươi trẻ lại, lệnh bà đi ngay kẻo nước nguội. Con gái mụ đứng sẵn đó. Hai mẹ con khiêng hoàng hậu hãy còn yếu mệt đặt vào bồn tắm, khóa cửa buồng tắm lại, rồi bỏ đi. Chúng hun lửa ở ngoài, để khói bay vào trong buồng tắm, chẳng mấy chốc sau hoàng hậu trẻ đẹp đã bị chết ngạt. Làm xong việc đó, mụ phù thủy choàng khăn đội cho con gái mình, đặt con gái mình vào giường thay chỗ hoàng hậu. Mụ hóa phép cho con gái mình có dáng người và bộ mặt y hệt hoàng hậu, duy chỉ có con mắt chột mụ không sao chữa được. Để cho vua không nhận ra điều đó, con gái mụ nằm nghiêng phía có mắt hỏng vào tường. Buổi tối, khi đi săn về, vua nghe nói hoàng hậu sinh con trai thì vô cùng mừng rỡ, định lại bên giường người vợ yêu quý thăm hỏi. Mụ già vội nói – Chớ chớ! Xin bệ hạ chớ có kéo rèm lên. Hoàng hậu chưa quen với ánh sáng chói chang được đâu, người đang cần được tịnh dưỡng. Vua lui ra, không biết là có hoàng hậu giả nằm trong giường. Truyện cổ Grimm – Anh và em gái Đến nửa đêm, khi mọi người đều ngủ, người bảo mẫu ngồi thức một mình bên nôi hoàng tử thấy cửa mở ra, hoàng hậu thật bước vào. Bà bế con ở nôi ra, ẵm hoàng tử trên tay, rồi cho bú. Rồi bà giũ gối cho con, đặt con vào trong nôi và đắp chăn cho con. Bà cũng không quên con Mang. Bà đến góc phòng nơi Mang nằm và vuốt lưng nó. Sau đó, bà lẳng lặng bước ra khỏi cửa. Sáng hôm sau, người bảo mẫu hỏi lính canh có thấy ai ban đêm vào cung không. Lính canh đáp – Không, chúng tôi không nhìn thấy một ai cả. Đã nhiều đêm hoàng hậu đến như vậy nhưng không bao giờ nói một lời nào. Lần nào, người bảo mẫu cũng nhìn thấy bà, nhưng không dám nói hở cho ai biết. Sau một thời gian, hoàng hậu bắt đầu nói trong đêm khuya – Con mẹ biết làm gì rồi? Mang của ta ra sao? Ta chỉ còn đến đây hai lần nữa, rồi không bao giờ tới nữa. Người bảo mẫu không trả lời hoàng hậu, nhưng khi bà biến đi, người bảo mẫu tới tìm nhà vua, kể cho vua nghe mọi chuyện. Vua phán – Trời ơi! Sao lại có chuyện thế nhỉ? Đêm sau trẫm sẽ thức bên nôi hoàng tử. Nhà vua và người bảo mẫu Đến tối, vua vào buồng hoàng tử. Đúng nửa đêm, hoàng hậu lại hiện về và nói – Con mẹ biết làm gì rồi? Mang của ta ra sao? Ta chỉ còn đến đây một lần nữa, rồi không bao giờ trở lại. Trước khi biến mất, hoàng hậu đến bên nôi săn sóc con như thường lệ. Vua không dám lên tiếng gọi hoàng hậu. Nhưng đêm sau vua thức nữa, lại nghe tiếng hoàng hậu nói – Con mẹ biết làm gì rồi? Mang của ta ra sao? Ta chỉ đến đây lần này, rồi không bao giờ tới nữa. Lần này, vua không kiềm chế mình được nữa, liền chạy lại phía hoàng hậu và nói – Nàng không phải ai khác mà chính là vợ yêu quý của ta! Câu chuyện cổ tích Anh và em gái Lúc đó, hoàng hậu đáp – Vâng, đúng thế, thiếp chính là người vợ yêu quý của nhà vua. Vừa lúc đó thì nàng sống lại, tươi tỉnh, hồng hào và khỏe mạnh. Ngay sau đó, nàng kể cho vua nghe tội lỗi của mụ phù thủy độc ác và con gái mụ. Nhà vua cho đem hai mẹ con mụ dì ghẻ ra xét xử. Chúng bị xử trảm. Án tử xong thì con Mang lại hiện nguyên hình thành người. Hai anh em cùng nhau sống sung sướng trọn đời. Câu chuyện Anh và em gái – Truyện cổ Grimm Lương Văn Hồng dịch – – Đây là một câu chuyện cổ Grimm vô cùng hấp dẫn các bạn nhỏ, nội dung kể về hai anh em bị người mẹ kế của mình vốn là một mụ phù thủy độc ác hãm hại. Mụ ta đã phù phép khiến cho người anh biến thành một con mang. Kể từ đó, hai anh em chỉ còn biết nương tựa vào nhau và sống ở trong rừng. Trong một lần đi săn mang, nhà vua đã phát hiện và đưa hai anh em về cung điện của mình, sau đó lấy người em gái. Khi hay tin, mụ phù thủy lại một nữa xuất hiện, tìm cách hãm hại người con ghẻ của mình. Nhưng lần này, cái ác đã bị trừng trị đích đáng. Truyện nhắc nhở các bạn nhỏ phải biết sống hướng thiện và là bài học cho những kẻ có lòng dạ ác độc, đúng như lời cha ông ta vẫn răn dạy “Gieo gió gặp bão”. Giống như nhiều câu chuyện cổ tích trên thế giới, sự công bằng trong xã hội luôn được các tác giả dân gian phản ảnh và đưa vào trong mỗi tác phẩm của mình. Hai anh em bản tính lương thiện cuối cùng cũng có được một cuộc sống sung sướng, hạnh phúc, còn mụ phù thủy ác độc thì bị trừng trị đích đáng, đó cũng chính là nội dung tư tưởng chủ đạo mà câu chuyện cổ tích Anh và em gái muốn thế hiện. Kho tàng truyện cổ tích dành cho các bé Ngoài giới thiệu bộ truyện cổ Grimm toàn tập ra, Thế giới cổ tích còn sưu tầm và chọn lọc rất nhiều những câu chuyện cổ tích thú vị, hấp dẫn khác. Các bạn nhỏ sẽ được bước chân vào thế giới của các bà tiên quyền năng, các nàng công chúa xinh đẹp hay các chàng hoàng tử dũng cảm,… Và đằng sau mỗi câu chuyện ấy đều là những bài học bổ ích về đạo đức và cuộc sống. Đừng quên khám phá kho tàng truyện cổ tích hay nhất của Việt Nam và thế giới tại
Có hai anh em nhà kia mồ côi mẹ. Một hôm, anh dắt em gái đi thủ thỉ nói – Từ ngày mẹ mất, anh em mình không có lúc nào sung sướng nữa. Mẹ ghẻ hàng ngày đánh đập, xin cái gì thì thượng cẳng chân, hạ cẳng tay đuổi đi. Ăn thì chỉ có mấy miếng bánh mì đầu thừa đuôi thẹo. Con cún ở chân bàn còn sướng hơn anh em mình, thỉnh thoảng nó còn được mẹ ghẻ vứt cho một miếng ngon. Lạy trời phù hộ để mẹ chúng mình thấy tình cảnh này! Thôi em ạ, anh em mình hãy bỏ nhà đi đi. Hai anh em đi suốt hai ngày qua đồng ruộng bãi hoang. Trời đổ mưa, anh bảo em – Trời khóc cùng với anh em mình đấy. Chiều tối, hai anh em tới một khu rừng to. Chúng đi đường xa, vừa đói vừa mệt, chui vào hốc cây ngủ. Sáng hôm sau, khi chúng bừng mắt dậy thì mặt trời đã lên cao, nắng chiếu vào trong hốc cây. Anh nói – Em ạ, anh khát quá. Hễ gặp suối là anh uống ngay. Mà nghe như có tiếng suối đâu đây. Anh đứng dậy dắt em đi tìm suối. Mẹ kế vốn là một mụ phù thủy. Mụ đã thấy hai đứa trẻ ra đi nên mụ rón rén bước theo. Mụ phù phép vào tất cả các suối trong rừng. Hai anh em thấy một cái suối chảy như thác bạc xuống đá. Anh muốn uống, nhưng em nghe như có tiếng rì rào trong suối – Ai uống nước ta, sẽ hóa ra cọp. Ai uống nước ta, sẽ hóa ra cọp. Em bảo anh – Em xin anh, anh chớ có uống, kẻo lại hóa thành thú dữ xé xác em mất. Anh khát đến cháy cổ, vẫn cố nhịn không uống – Thôi đợi đến suối sau. Tới suối thứ hai, em nghe thấy tiếng rì rào – Ai uống nước ta, sẽ thành chó sói. Ai uống nước ta, sẽ thành chó sói. Em lại bảo anh – Anh ơi, em xin anh chớ có uống, kẻo lại hóa thành chó sói ăn thịt em. Anh không uống, nói – Đến suối sau, em muốn nói gì thì nói, thế nào anh cũng phải uống, anh khát quá rồi. Hai anh em đến suối thứ ba thì em nghe thấy tiếng rì rào – Ai uống nước ta sẽ hóa thành con mang. Ai uống nước ta sẽ hóa thành con mang. Em bảo – Ối anh ơi, em xin anh, anh chớ có uống kẻo lại hóa thành con mang bỏ em mà chạy. Nhưng anh đã quì gối, cúi xuống uống nước suối. Môi vừa dính nước thì người đã hóa thành con mang. Em khóc than thương hại cho anh. Con mang cũng khóc lóc và ngồi rầu rĩ bên em. Mãi sau em mới nói – Anh mang thân mến ơi, anh mang cứ yên tâm, em sẽ không bao giờ rời anh mang ra đâu. Rồi em tháo nịt vàng ra buộc cổ mang, lại đi nhổ cói tết một sợi dây mềm, dắt mang vào rừng sâu. Người và vật đi mãi thì tới một căn nhà nhỏ. Em nhìn vào thấy nhà bỏ không, nghĩ bụng ở lại đấy được. Em đi tìm rêu và lá khô làm đệm cho mang. Sáng sáng, em đi tìm củ, quả dại và hạt dẻ để ăn, lấy cỏ non, đút cho mang ăn. Mang vui thích nhảy nhót quanh em. Buổi tối, khi em mệt, em gối đầu vào lưng mang ngủ một giấc ngon lành. Nếu anh lại biến thành người được thì cuộc đời của hai anh em thật sung sướng. Chúng sống quạnh hiu như vậy một thời gian trong rừng hoang. Một hôm, vua tổ chức một cuộc săn lớn trong rừng. Tiếng tù và, tiếng chó sủa, tiếng người đi săn hò hét cười đùa vang trời. Mang nghe thấy, muốn nhập cuộc quá đi mất. Mang bảo em – Anh xin em, em hãy cho anh nhập cuộc săn. Anh không chịu được nữa. Mang van xin mãi, em đành để cho đi. Em nói với mang – Nhưng thế nào chiều tối anh cũng phải về nhé. Em sẽ đóng cửa lại để đề phòng bọn đi săn độc ác. Anh về nhớ gõ cửa nói “Em ơi em, hãy mở cho anh vào, để em nhận ra anh. Nếu anh không nói thì em không mở cửa đâu nhé”. Mang nhảy ra ngoài trời rất là thảnh thơi vui thú. Vua và quần thần thấy con mang đẹp, đuổi theo nhưng không kịp. Lúc tưởng là bắt được đến nơi thì mang nhảy vọt qua bụi cây biến mất. Chiều tối, mang về nhà gõ cửa nói – Em ơi em, hãy mở cửa cho anh vào. Cửa mở, mang nhảy vào, nằm nghỉ suốt đêm trên đệm ấm. Sáng hôm sau, cuộc săn lại bắt đầu, mang ta nghe tiếng tù và, tiếng người đi săn la hò, sốt ruột bảo “Em ơi em, mở cửa cho anh, thế nào anh cũng phải ra mới được”. Em mở cửa cho mang ra và bảo “Nhưng đến tối anh phải về nhé, nhớ nói câu em dặn”. Vua và quần thần vừa thấy con mang đeo vòng vàng thì đuổi theo liền, nhưng mang chạy nhanh hơn họ. Họ dồn mang suốt ngày, đến tối thì vây được mang. Một người bắn trúng chân mang khiến mang bị thương nhẹ, khập khiễng đi không được nhanh. Người đi săn theo dõi mang đến tận căn nhà nhỏ và nghe thấy mang gọi – Em ơi em, hãy mở cửa cho anh vào. Cửa mở ra rồi đóng lại liền. Người đi săn nhớ kỹ những điều mắt thấy tai nghe, kể lại cho vua. Vua phán “Ngày mai lại đi săn”. Em thấy mang bị thương sợ lắm. Em lau sạch máu, đắp lá, bảo mang – Mang ơi mang, mang ra nằm nghỉ trên nệm đi cho khỏi. Nhưng vết thương nhẹ nên sáng hôm sau mang không thấy đau gì nữa. Thấy ở bên ngoài cuộc săn lại nhộn nhịp, mang bảo – Mang không nhịn được nữa đâu, mang đi đây. Không phải dễ mà bắt được mang đâu! Em khóc lóc bảo – Lần này thì họ giết chết anh mất, rồi em ở một mình trong rừng, chẳng ai nghĩ đến em nữa. Không, em không để anh ra đâu. Mang đáp – Thế thì mang ở đây cũng đến sốt ruột mà chết. Hễ mang nghe tiếng tù và là lòng lại rộn lên. Em không biết làm thế nào, đành rầu rầu mở cửa. Mang vui vẻ, nhảy tót vào rừng. Vua trông thấy mang, ra lệnh cho các người đi săn – Đuổi nó cho đến đêm, nhưng chớ đụng đến nó. Mặt trời vừa lặn thì vua bảo người đi săn đã đến báo vua lần trước – Nào đi, ngươi hãy dẫn ta đến căn nhà nhỏ trong rừng. Tới cửa, vua gõ và gọi – Em ơi em, hãy mở cửa cho anh vào. Cửa mở, vua vào, thấy một cô gái đẹp tuyệt trần. Cô sợ quá vì không thấy mang của mình mà lại thấy một người đội mũ miện vàng. Vua nhìn cô rất dịu dàng, cầm lấy tay cô bảo – Nàng có muốn theo trẫm về cung làm hoàng hậu không? Cô nói – Thiếp xin vâng, nhưng xin cho mang đi cùng, thiếp không bỏ mang đâu. Vua đáp – Mang sẽ ở với nàng suốt đời và sẽ không bao giờ bị thiếu thốn gì. Giữa lúc ấy thì mang nhảy vào. Em lấy dây buộc mang, dắt ra khỏi nhà. Vua đặt em lên ngựa cùng ngồi đưa về cung, làm lễ cưới rất to. Em lên ngôi hoàng hậu, hai vợ chồng hưởng hạnh phúc lâu dài. Mang được chăm nom săn sóc, tha hồ nhảy nhót trong vườn thượng uyển. Mụ dì ghẻ ác nghiệt đã làm cho hai anh em phải bỏ trốn, vẫn tưởng là sau đó em bị thú rừng ăn thịt và anh thì bị bắn chết. Khi mụ được tin cả hai anh em đều sung sướng thế thì mụ ghen tức lồng lộn. Mụ lại nghĩ cách hại chúng. Con gái mụ xấu như ma lem, chỉ có độc một mắt, dằn vặt mụ – Số con phải được làm hoàng hậu cơ! Mụ an ủi con – Mày cứ yên trí. Tao sẽ không để lỡ dịp đâu. Hoàng hậu đẻ ra một đứa con trai xinh đẹp, trong khi vua đi săn vắng. Mụ phù thủy già chỉ chờ đợi lúc ấy. Nó hóa phép biến thành một người hầu gái, vào trong phòng hoàng hậu nói – Tâu lệnh bà, nước tắm đã sẵn sàng, mời lệnh bà đi tắm cho khỏe người, lệnh bà đi ngay kẻo nước nguội. Con gái mụ đứng sẵn đó. Hai mẹ con khiêng hoàng hậu mệt lả vào buồng tắm, khóa cửa lại bỏ đi. Chúng hun lửa ở trong buồng tắm để cho bà hoàng hậu trẻ đẹp bị chết ngạt. Mụ già làm xong việc ấy liền đội mũ cho con, đưa vào nằm giường hoàng hậu. Mụ hóa phép cho con biến thành hoàng hậu hình dáng vẻ người y hệt, nhưng không sao chữa được con mắt hỏng cho con. Con mụ đành nằm nghiêng về mé mắt hỏng để vua không nhận ra. Buổi tối, vua đi săn về, nghe nói hoàng hậu sinh con trai mừng lắm, định tới giường hoàng hậu thăm. Mụ già vội nói – Chớ chớ, bệ hạ chớ có kéo rèm lên. Hoàng hậu chưa nhìn ánh sáng được đâu, phải nghỉ ngơi đã. Vua lui về, không biết có hoàng hậu giả nằm trong giường. Đến nửa đêm, mọi người đều ngủ, người bảo mẫu một mình thức bên nôi Hoàng tử thấy cửa mở ra, hoàng hậu thật bước vào. Bà bế con ở nôi ra, cho con bú. Rồi bà giũ gối cho con, đặt con nằm và đắp chăn cho con. Bà cũng không quên con mang, bà đi tới góc phòng nó nằm và vuốt lưng nó. Sau đó, bà lẳng lặng ra. Hôm sau, người bảo mẫu hỏi lính canh có thấy ai ban đêm vào cung không. Lính canh đáp – Không, chúng tôi chẳng thấy ai cả. Hoàng hậu đến mấy đêm như thế mà không bao giờ nói một câu gì. Người bảo mẫu nhìn thấy bà nhưng không dám nói hở cho ai biết. Sau một thời gian, hoàng hậu bắt đầu nói trong đêm tối – Con ta ra sao? Mang của ta ra sao? Ta còn đến hai lần nữa thôi. Người bảo mẫu không trả lời, nhưng khi hoàng hậu biến đi, thì chị tìm vua kể lại hết. Vua phán – Trời! Sao lại có chuyện thế nhỉ! Đêm nay ta sẽ thức trông con. Đến tối, vua vào buồng hoàng tử. Vào khoảng nửa đêm, hoàng hậu lại hiện ra và nói – Con ta ra sao? Mang của ta ra sao? Ta còn đến một lần nữa thôi. Rồi hoàng hậu chăm sóc con như thường lệ, trước khi biến mất. Vua không dám lên tiếng, nhưng đêm sau lại thức. Hoàng hậu nói – Con ta ra sao? Mang của ta ra sao? Ta đến lần này là lần cuối cùng. Vua không nhịn được nữa, liền chạy lại nói – Đúng nàng là vợ yêu quí của ta rồi! Bà trả lời – Thưa đúng, em là vợ của nhà vua. Vừa lúc đó thì nàng sống lại, tươi tắn, hồng hào, khỏe mạnh. Nàng bèn kể lại cho vua nghe tội ác của mụ phù thủy độc ác và con mụ. Vua cho đem hai đứa ra xử. Chúng bị tội chết, án xử xong thì mang lại hiện nguyên hình thành người. Hai anh em cùng nhau sống sung sướng mãi đến khi chết. Nguồn Truyện cổ tích Tổng hợp.
Tâm sự Thứ tư, 13/1/2016, 1149 GMT+7 Ngay từ đầu tôi đã không có anh rể, giờ lại mất thêm chị ruột. Nếu tôi vui vẻ với anh thì e rằng sẽ trở thành một con người giả tạo mất. Tôi là sinh viên năm hai, cuộc sống từ nhỏ đến nay vốn dĩ không gặp phải những chông gai, lại được gia đình bao bọc nên con người vẫn còn non nớt chứ không ốm yếu. Khi vừa xuống thành phố tôi đã có khoảng thời gian đầu rất hạnh phúc khi sống với chị ruột, bạn của chị ruột và người bạn trai mới quen của chị tôi. Đến bây giờ tôi vẫn cảm thấy hối hận vì đã không đối xử với chị gái tốt hơn, nấu những bữa ăn tối đàng hoàng cho chị, bớt đi chơi hay đi chơi về sớm hơn, nhưng dù chuyện gì xảy ra thì mối quan hệ của chị em tôi cũng khá tốt trong giai đoạn này. Rồi chị gái tôi lấy chồng, một mối tình chóng vánh. Gia đình 3 người chúng tôi cộng thêm hai đứa em ruột của anh rể chuyển từ quê đến sống trong một nhà. Anh rể tôi trước khi lấy chị, tôi chỉ biết là một người keo kiệt nhưng rồi ở chung mới nhận ra nhiều điều. Lúc trước khi lấy chị anh tươi cười với tôi, sau này khi ở chung nhà thì không hề hé nửa lời, không coi tôi là một con người, đành hanh, đay nghiến mỗi khi thấy tôi, không coi lời nói của tôi có chút trọng lượng nào, phớt lờ mọi ý kiến. Ngồi bàn cơm, anh nói chuyện với mọi người trừ tôi. Tôi cứ nghĩ như mình bị kì thị, chẳng hiểu sao anh lại đối xử với tôi như vậy. Chắc tôi ăn ở không vừa mắt anh nên anh giận, tôi chịu đựng chuyện này được nên cứ im lặng mà sống. Anh chị tôi cãi nhau liên miên vì anh keo kiệt, ky bo và vô cùng đàn bà. Anh không mắc wifi vì tiếc tiền, mẹ ruột tôi đưa tiền mua máy giặt thì sĩ diện không thèm nhận, cuối cùng vẫn để chị tôi còng lưng giặt đồ cho anh đến khuya. Bạn tôi đến nhà thì lật đật đem cái tivi yêu quý đi giấu. Chị tôi thiếu nợ bạn thì không chịu trả dùm, xe chị tôi hư lại bảo xe ai nấy sửa. Lương chị tôi 7 triệu, chi cho nhà 5 người ăn, anh xòe tay xin tiền chị rồi còn bảo sao một tháng xài hết chừng nấy lương. Anh còn gia trưởng, không cho chị tôi trang điểm đi làm, sống trong ngôi nhà đó tôi mệt mỏi và ức chế kinh khủng. Cho đến một ngày, anh chị tôi lại cãi nhau, chị bỏ đi đâu mất, tôi ngồi khóc rưng rưng thì anh xuống phòng tôi, chỉ thẳng mặt và bảo đi ra khỏi nhà luôn đi đừng bao giờ quay trở lại. Các bạn sẽ nghĩ là chuyện này cũng chẳng đáng gì phải không, nhưng chí ít đó cũng là người nhà của mình mà. Tôi cũng hiểu lý do tại sao trước giờ anh lại đối xử với mình như vậy, là muốn tôi tự biết mà chuyển chỗ khác ở, nhưng tôi ngu ngốc lại cứ ở lì đó. Tôi nhận ra là mình ăn bao nhiêu cơm gạo, tiền điện tiền nhà của anh mà không đưa anh đồng nào, đương nhiên em vợ thì không có quyền đòi hỏi. Tôi đau đớn và tổn thương vô cùng, ngay tối hôm đó bắt xe về quê. Sau này anh chị hết cãi nhau anh có gọi điện thoại cho mẹ tôi và nhờ mẹ chuyển lời xin lỗi đến tôi, rồi nói là có cho số điện thoại nhưng sao tôi không gọi. Tôi thấy anh giả tạo quá, chẳng hiểu sao một người có thể đuổi em vợ ra khỏi nhà ngay trong đêm lại tiếp tục ngọt xớt với bố mẹ tôi. Chị tôi và gia đình không biết bị anh dỗ ngọt thế nào cứ ra sức bảo vệ khi tôi có thái độ tiêu cực với anh. Mọi người đều nói anh rể không có chủ đích đuổi tôi ra khỏi nhà, rồi anh đã xin lỗi cơ mà nhưng anh xin lỗi mẹ tôi chứ không phải tôi đâu. Lỡ có gặp nhau hay tôi bày tỏ thái độ tiêu cực với anh là chị gái lại buồn bã, ủ rũ, đăng status đau khổ. Tôi mệt mỏi vô cùng, ngay từ đầu tôi đã không có anh rể, giờ lại mất thêm chị ruột. Mọi người có nghĩ tôi nên thay đổi cách suy nghĩ về anh như gia đình tôi nói không? Nếu tôi vui vẻ với anh thì e rằng sẽ trở thành một con người giả tạo mất. Thực sự quan hệ của tôi và chị ruột vì chuyện này mà rất xấu. Mong mọi người chia sẻ. Chân thành cảm ơn. Hà
Trang chủ Tin tức Vừa là dì lại vừa là mẹ, người phụ nữ cảm thấy đây là số mệnh của mình khi dành tình yêu thương cho các con của chị gái. Chị gái qua đời trong lúc sinh, để lại đứa con thơ, em gái quyết định kết hôn với anh rể để giúp đỡ đần gia đình và chăm sóc con gái, đó là câu chuyện gây xôn xao về gia đình của cô Li Piaopiao và anh Han Jiantao, sống tại thành phố Bạc Châu, tỉnh An Huy, Trung Quốc. "Tôi và chị gái mồ côi bố khi còn ở tuổi thiếu tôi sống trong một gia đình không trọn vẹn, vì thế chúng tôi không bao giờ muốn các con mình phải sống trong hoàn cảnh như thế", cô Li Piaopiao bùi ngùi chia sẻ với các phóng viên. Câu chuyện bắt đầu vào cuối năm 2012, khi anh Han Jiantao, khi ấy 23 tuổi, gặp được cô Li Minmin. Tình yêu chớm nở giữa đôi trẻ và sau một thời gian yêu đương, cả 2 quyết định kết hôn với nhau. Không lâu sau đám cưới, cả 2 đến quận Bình Hồ, thành phố Gia Hưng, tỉnh Chiết Giang, để cùng làm việc trong một xưởng may. Để có thêm thu nhập trang trải cuộc sống, 2 vợ chồng còn đi bán hàng rong sau giờ làm đến tận đêm khuya. Anh Han Jiantao nhớ lại "Khi Minmin còn là thiếu niên, bố cô ấy qua đời trong một tai nạn giao thông. Minmin có 4 người em gái và 1 người em trai, điều kiện gia đình rất nghèo. Cô ấy rất chăm chỉ và giỏi chịu đựng gian khổ". Đến năm 2014, gia đình anh Han Jiantao và cô Li Minmin chào đón thành viên mới là một cậu con trai đầu lòng. Tới năm 2016, cô Li Minmin tiếp tục mang thai lần 2 và quyết định về quê để sinh con. Để trả được khoản nợ nhân dân tệ hơn 540 triệu đồng theo tỷ giá hiện tại vay để xây nhà, anh Han Jiantao phải ở lại Chiết Giang làm việc. Trong khoảng thời gian mang thai lần hai, sức khỏe của cô Li Minmin không ổn định nên người em gái Li Piaopiao luôn ở bên chăm sóc, động viên. Không thể ngờ, cô Li Minmin lại mắc phải chứng tiền sản giật, dù được cứu chữa hết sức nhưng vẫn không thể cứu sống được. Cuối cùng, cô Li Minmin đã qua đời, chỉ có con gái cô được cứu. Sự ra đi đột ngột của cô Li Minmin khiến anh Han Jiantao bị sốc nặng, cuộc sống thay đổi hoàn toàn. Gia đình hạnh phúc lại tan vỡ trong chốc lát, anh không thể chấp nhận được sự thật này. Anh Han Jiantao uống rất nhiều rượu để giải sầu, rơi vào trầm cảm, không muốn nói chuyện với ai. Sau đó, anh Han Jiantao đưa 2 đứa con nhỏ từ An Huy đến Giang Tô. Anh cũng đưa cả mẹ vợ và em gái vợ Li Piaopiao đến đây sống cùng để tiện làm việc và chăm sóc lũ trẻ. Khi ấy, cuộc sống vô cùng khó khăn, anh Han Jiantao chỉ còn biết nhìn vào 2 đứa con để sống tiếp. Cũng may trong khoảng thời gian khó khăn nhất, anh Han Jiantao lại nhận được sự giúp đỡ của cô em gái vợ Li Piaopiao. Thấy anh rể bận rộn kiếm tiền, cô Li Piaopiao đã thay mặt chị gái chăm sóc, nuôi nấng 2 đứa cháu như con ruột. Chẳng biết từ lúc nào, trong thâm tâm cô Li Piaopiao cũng nghĩ rằng mình không chỉ là dì mà còn là mẹ của 2 đứa trẻ. Anh han Jiantao chia sẻ "Con gái tôi luôn ở bên Li Piaopiao từ lúc mới sinh ra và luôn gọi cô ấy là mẹ. Đến năm 2020, con trai tôi cũng bắt đầu gọi cô ấy là mẹ". Anh Han Jiantao cũng nhận thấy con gái mình rất giống cô Li Piaopiao. Mỗi khi ra ngoài, nhiều người còn nhầm tưởng họ là 2 mẹ con. Cuộc sống cứ thế trôi qua cho đến năm 2019, người mẹ vợ đã gọi anh Han Jiantao và cô Li Piaopiao vào nói chuyện. Bà đề xuất rằng 2 người nên bắt đầu một gia đình với nhau. Bà cho rằng đây là lựa chọn tốt nhất cho tất cả mọi người, nhất là với lũ trẻ. Nghe đến đó, cả anh Han Jiantao và cô Li Piaopiao đều rất xấu hổ, bối rối và ngượng ngùng. Bản thân họ chưa từng nghĩ đến chuyện đó, thế nhưng sau khi xem xét và suy nghĩ về mọi thứ, anh Han Jiantao và cô Li Piaopiao đã đồng lòng với lời đề nghị này. Khoảng 1 tuần sau, cặp đôi cùng người mẹ trở về quê hương An Huy, làm vài mâm cơm đơn giản để báo hỷ với những người họ hàng lớn tuổi. "Chúng tôi không tổ chức đám cưới. Sau này khi có điều kiện hơn, tôi sẽ bù đắp cho cô ấy một đám cưới linh đình", anh Han Jiantao nói. Còn cô Li Piaopiao thì chỉ mong ước được chụp một bộ ảnh cưới thật đẹp. Kể từ đó, anh Han Jiantao và cô Li Piaopiao từ mối quan hệ anh rể - em vợ trở thành vợ chồng. Tuy nhiên, cả 2 chưa từng đi đăng ký kết hôn. Anh Han Jiantao giải thích "Thực ra việc đăng ký không phiền phức, chỉ mất vài đồng bạc thôi, nhưng tôi muốn để lại một lối thoát cho Li Piaopiao. Tôi sợ rằng nếu tôi có mệnh hệ gì, cô ấy vẫn có thể bắt đầu một gia đình mới. Bây giờ, cô ấy vẫn chưa hề kết hôn hợp pháp". Anh Han Jiantao nói rằng anh rất biết ơn cô Li Piaopiao, coi cô như ân nhân lớn nhất trong cuộc đời mình. Khi mọi người giục cô Li Piaopiao sinh con, cô lại nói rằng chưa muốn có con riêng "Bây giờ điều kiện gia đình chưa ổn định, tôi muốn lo cho 2 đứa trẻ trước, để chúng học hành chăm chỉ và khôn lớn, những chuyện khác sau này mới tính". Trên thực tế, cuộc hôn nhân giữa anh Han Jiantao và cô Li Piaopiao gây ra khá nhiều tranh cãi. Có người thấu hiểu hoàn cảnh gia đình họ, cho rằng đây không phải một cuộc hôn nhân bình thường, mà là tình nghĩa con người. Tuy nhiên, cũng có người cho rằng việc này là trái luân thường đạo lý. Tháng 5/2022, anh Han Jiantao và cô Li Piaopiao đã đăng tải một video lên mạng xã hội để nói về câu chuyện của mình "Thay vì để mọi người nói sau lưng, chúng tôi muốn mạnh dạn lên tiếng. Nếu tôi không làm gì sai, tôi không sợ tin đồn". Cô Li Piaopiao cho biết sẽ cùng anh Han Jiantao chăm sóc 2 con thật tốt, xứng đáng với 2 chữ "người mẹ" mà bọn trẻ vẫn gọi. "Dù không thể dành cho lũ trẻ tình mẫu tử thật sự nhưng tôi sẽ luôn đồng hành cùng chúng cho đến khi chúng lập gia đình. Tôi mong rằng chị gái mình có thể yên lòng ở thế giới bên kia", cô Li Piaopiao nói. Không những không hoàn thành trách nhiệm của người làm vợ, người phụ nữ này còn bỏ lại người chồng tật nguyền và những đứa con để đi biệt tích. Hôn nhân gia đình Tin liên quan Tin bài cùng chủ đề Hôn nhân gia đình
Thể loại ngôn tình, 1v1, H, hiện đại, xuyên không, giả chương 34, đã fullEditor nunalongerNếu bạn muốn tiếp tục truy cập nội dung truyện, mời CLICK ĐỌC Anh Trai VS Em Gái tại ai đen như cô không? Xuyên vào sách đã đành, lại còn xuyên trúng vai nữ phụ, được xuất hiện đúng hai lần, sau đó trực tiếp thành người qua sống tốt ở đây, không còn cách nào khác là ôm đùi anh trai của thân thể này. Tốt nhất là có thể ăn bám suốt đời!Nhưng cái chính là cô rất sợ khi đối mặt với anh trai Cố Nhĩ Thăng a! Bởi vì......Anh trai cô đóng vai -Chân chó mà chạy tới "Anh, anh có khát nước hay đói bụng không? "Lạnh nhạt mà nhìn qua "Xem ra rất có tinh thần? Tại hôm qua anh chưa ra sức đủ sao? "Tự giác mà nằm trên giường "Anh, mau đến đây đi, em đã chuẩn bị tốt! "Chậm rãi lên giường "... Em đúng là yêu tinh mà. "Tang Yếu Miễu như vậy, Cố Nhĩ Thăng rất thích.1v1, ngọt sủng, nhiều thịt
anh re va em gai